SỨ MỆNH: Phát hiện, bồi dưỡng học sinh giỏi, góp phần đào tạo hiền tài

TẦM NHÌN: Xây dựng trường chuyên chất lượng cao, vươn tầm khu vực, hội nhập quốc tế.

GIÁ TRỊ CỐT LÕI: Trí tuệ, Nhân văn, Trách nhiệm, Tự tôn, Sáng tạo.

NHỚ VỀ HUỲNH THÚC KHÁNG

NHỚ VỀ HUỲNH THÚC KHÁNG

Ngước nhìn trời xanh, mây trôi lững lờ

Lòng thầm ao ước một lần được trở

Về thăm nơi cũ, lớp học thân thương

Ôm lấy kỷ niệm mùa hè rực rỡ

 

Trở về nghe lại bài giảng thầy cô

Tiếng cười hồn nhiên vang vọng sân trường

Hàng cây xanh mướt đón chào lữ khách

Mái ngói đỏ tươi ánh nắng vấn vương

 

Sôi nổi học bài, hoạt động rộn ràng

Gặp lại bạn bè, ôn chuyện xa xăm

Âm vang tri thức còn đây đâu đó

Chiều tà bóng ngả, cậu bé lặng thầm

 

Trở về “Trường cũ”, tìm lại chính mình

Trong từng kỷ niệm, trong mỗi bước chân”

 

Dưới làn phấn bay, hình bóng hiện về

Lòng xao xuyến nhớ, kỷ niệm tràn trề

Trở về trường xưa, quá khứ ùa tới

Thoáng chốc ngỡ như giấc mơ đang kể

 

 

Quang cảnh vẫn vậy, không hề đổi thay

Tiếng trống trường vang, gợi nhớ tháng ngày

Tan học nhộn nhịp, tiếng cười râm ran

Hàng cây xanh mát, ghế đá êm đềm

 

 

Nhớ buổi chào cờ, niềm vui hân hoan

Bước chân thầy cô, dệt mộng tương lai

Âm vang lớp học, sân trường rộng mở

Ngước nhìn trời xanh, ước mơ vẫn đầy

 

Hạ về gió mát, ve ca rộn ràng

Phượng đỏ khoe sắc dưới nắng dịu dàng

Tháng năm học trò, bao nhiêu nhung nhớ

Xa rồi kỷ niệm, mãi mãi không phai

 

Bỗng đâu vọng lại giọng cô thân thương

Nhẹ nhàng, ấm áp như thuở ban đầu

Dù xa cách mấy, kỷ niệm vẫn đầy

Tóc cô nay đã pha màu phấn trắng

 

Đôi vai gầy guộc đội nắng cõng sương

Bao chuyến đò ngang, người vẫn kiên cường

Bảng đen còn đó, nét chữ chưa phai

Bao lớp trò đi, một mình cô ở lại

 

Giọt mồ hôi rơi trên phấn trắng tinh

Người thầy tận tụy hiến dâng xuân xanh

Để ước mơ trò nảy mầm, đơm hoa

Trang vở cuộc đời rạng ngời chữ nghĩa

 

Dừng bước nơi đây, hành lang năm cũ

Bóng dáng thân quen chợt hiện về đâu

Gặp lại cô xưa, xúc động dâng trào

Nước mắt lưng tròng, khó lòng kìm lại

 

Em yêu biết mấy những bài giảng ấy

Nét chữ đầu đời, gửi gắm tâm tình

Viết nên ước mơ còn non nớt lắm

Ân tình thầy cô, ánh sáng soi đường

 

Ánh mắt dịu hiền, trông mong ước vọng

Dìu bước chân trò, mộng ước bồng bềnh

Phấn trắng hóa bụi, bay trong gió lặng

Niềm tin cô trao, lớn mạnh theo ngày

 

Như mây thuộc trời, hoa thuộc về gió

Cô là của trò, tuổi thơ đẹp xinh

Đêm đêm cặm cụi bên ánh đèn vàng

Soạn từng trang giáo án, dệt mộng tương lai

 

Tóc cô nhuộm trắng màu phấn bụi bay

Kiến thức trao truyền, hành trang vào đời

Thời gian trôi mãi, bao thế hệ qua

Lòng trò vẫn nhớ, tri ân sâu đậm

 

Xin chúc cô luôn mạnh khỏe an vui

Vững bước trên đường trồng người cao cả

Cuộc đời rực rỡ nhờ người dẫn lối

Nghề giáo cao quý, tỏa sáng muôn nơi

 

Dẫu biết thời gian không thể quay về

Ký ức tuổi học trò mãi xanh tươi

Giữa đời tấp nập, lòng vẫn khắc ghi

Hình ảnh mái trường thân yêu trong tim

 

Dù có ngao du khắp bốn phương trời

Đâu đẹp bằng nơi mang tên thân thuộc

“Trường Huỳnh Thúc Kháng” – nguồn cội tự hào

Mãi mãi là nhà, là chốn bình yên

Tác giả: NGUYỄN TRUNG HIẾU

Lớp: 11A5